Chùm thơ “Gã tình si/ Tình hứa/ Trăng soi đôi bóng/…” của Thủy Điền (CHLB Đức)
Mi đâu phải Đại nhân Đặng Tiểu? Cũng chẳng là Thuyền trưởng Đại dương? Đã chưa chi trăn trối khóc, thương «Khi ta tử» hãy mang ra biển Để làm chi? Làm người nổi tiếng Nhưng không ngờ! Đàn Cá phanh thây
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả. Thủy Điền
Tên thật.Văn Màu Trần
Sanh ngày 15 tháng 10, năm 1960
Tại. Xã Tân hiệp, quận Bến tranh, tỉnh Tiền Giang (Định Tường)
Nghề nghiệp. Trung cấp ngành Thủy lợi
Cựu Học sinh. Nông Lâm súc Định Tường
Tốt nghiệp Khóa 2 ngành Địa chất Công trình
Trường trung cấp Thủy lợi 3 Tiền giang năm 1980
Hiện cư ngụ tại. Cộng hòa liên bang Đức
EMail : tran.vanmau@yahoo.de
_____
Mi đâu phải Đại nhân Đặng Tiểu?
Cũng chẳng là Thuyền trưởng Đại dương?
Đã chưa chi trăn trối khóc, thương
«Khi ta tử» hãy mang ra biển
Để làm chi? Làm người nổi tiếng
Nhưng không ngờ! Đàn Cá phanh thây
Bởi, chiến tranh. Mấy ai muốn thấy
Nửa đời mình ngã xuống «Làn Tên»
Vì làm trai «Sông núi» đáp đền
Nếu có lỡ, cũng về với đất
Với vợ con, ôm choàng, nước mắt
Tội tình chi? Vứt lại biển khơi.
Tội tình chi? Phân mảnh làm mồi
Dâng Ngư mãnh ngon mồm, ngon miệng
Gây ô uế, thiên nhiên thưa kiện
Thật điên rồ một gã tình si.
Ngày 02, tháng 3, năm 2016
TÌNH HỨA
Từ lúc ra đi, xa quê nhỏ
Lòng buồn, lưu luyến lắm em ơi
Nhớ từng câu nói, nhớ từng lời
Nhớ lúc tiễn đưa «Người» đi,
Mười năm nhung nhớ, niềm nhung nhớ
Anh đếm tình ta, qua tháng năm
Biết em phương ấy, buồn nhiều lắm
Phương nầy nỗi nhớ cứ tràn dâng
Thôi nhé, em ơi «Đời» số phận
Lệ dừng! Thôi khóc, tạnh cơn mưa
Ngày mai, là những ngày «Tình hứa»
Anh về, ta nối lại tình xưa .
Ngày 02, tháng 3, năm 2016
TRĂNG SOI ĐÔI BÓNG
Trăng treo trên cành Liễu
Trăng lấp lánh đáy hồ
Đầu tựa vai, bảo nhớ
Ngày mai lại cách xa
Mình em dưới trăng ngà
Những đêm về chiếc bóng
Hỡi! Người có buồn không?
Nơi trời xa cũng thế
Một mình dưới trăng thề
Đêm về, nhìn xa thẳm
Nhớ người bạn trăm năm
Vầng trăng soi đôi bóng.
Ngày 02, tháng 3, năm 2016
LẠY TRỜI EM DỖI NGƯỜI DƯNG
Hôm qua, đạp xuống chợ làng
Dựng xe, định ghé thăm nàng, rồi đi
Sao nay không giống mọi khi?
Bao lần tôi đến, “Cười hì“ dễ thương
Nhìn gương, thấy nét u buồn
Vài lời, từ giả, đi luôn, hẹn ngày……
Bao giờ nàng thật khỏa khuây
Hỏi xem ? May sẽ, tỏ bày, thở… than
Lạy trời, nàng chớ dỗi chàng
Để tôi còn được thăm nàng thường xuyên.
Ngày 03, tháng 3, năm 2016
DÙNG DẰNG MỘT KIẾP
Cảnh sang, cảnh khó
Nỗi sướng, nỗi lo
Cái khôn, cái dại
Cứ mãi tò tò
Cái bé, cái to
Lúc xin, lúc biếu
Khi ít, khi nhiều
Nên phải phân vân
Cái bỏ, cái cần
Lúc không, lúc được
Khi sau, khi trước
Cũng phải nghĩ suy
Khó mà hoàn mỹ
Trên cõi đời nầy
Có dỡ, có hay
Mới hay tài, kém.
Ngày 05, tháng 3, năm 2016
XUÂN VỀ TRÊN ĐẤT ÂU CHÂU
Tháng ba, trời đã sang xuân
Con chim Se sẻ hót mừng, tiếng vang
Cây Mai trước ngõ nở vàng
Vườn hoa thắm sắc, rộn ràng đó đây
Người thay chiếc áo lông dầy
Tiết thay hàn lạnh, sưởi ngày, ấm đêm
Xuân về, trời đất dịu êm
Muôn loài vạn vật nỗi niềm sướng sung.
Thi nhau nhẩy múa tưng bừng
Hưởng từng giọt nắng, hoà cùng thiên nhiên.
Ngày 05, tháng 3, năm 2016
KHI HOÀNG HÔN NGÃ BÓNG
Văn nhân viết lách, đâu có thiếu
Thi nhân lông họa, quả là nhiều
Việt nam là một trời Tác phẩm
Thiên nhiên, di tích lắm đủ điều
Muốn viết, muốn phơi, tô các kiểu
Nhưng rồi! «Đời» Có được bao nhiêu?
Một cõi trần gian xa dài- ngắn
Đến nhanh, vột tắt. Sáng, trưa, chiều
Chất xám chen theo thân gầy “Điếu“
Hoàng hôn thấp thoáng bóng tiêu diêu
Trở trăn, trăn trở, đêm trăn trở
Ngẫm thương cây bút lúc xế chiều.
Ngày 06, tháng 3, năm 2016
TẠO HÓA LÀ THẾ
Bình minh, rồi lại Hoàng hôn
Mưa to, rồi chuyển nắng giòn trước sân
Xuân về, rồi đến hè sang
Thu đi, đông lại mấy ngàn năm qua
Người ta, vẫn cứ người ta
Tử - sinh hai chữ có là chi đâu
Biển xanh luôn chỉ một màu
Trời cao, mây trắng. Trăng sầu gối đêm
Đời người muôn vạn nỗi niềm
Tạo hóa là thế, đừng nên trách hờn.
Ngày 07, tháng 3, năm 2016
ĐÓA HOA HỒNG DÂNG MẸ
Hàng năm ngày Phụ nữ
Ngày mùng tám, tháng ba
Ngày cảm ơn của cha
Rằng ngôi nhà có mẹ
Một năm rất là lẹ
Ba trăm sáu lăm ngày
Đi qua, nhanh nhấp nháy
Con kính dâng mẹ già
Hoa hồng, một đóa hoa
Công mẹ đã sinh ra
Công bao ngày nuôi dưỡng
Những vất vả đã qua
Hôm nay tám, tháng ba
Con chúc thọ mẹ già
Cha chúc mẹ sống lâu
Trăm năm tuổi, bạc đầu.
Ngày 08, tháng 3, năm 2016
XÓT THƯƠNG TÌNH CANH CÁNH
Ngôi trường xưa, thời gian tuy đã cũ
Kỷ niệm thuở nào lưu luyến, luyến lưu
Phượng đã già, nhưng sắc còn tươi thắm
Mối tình đầu, anh giữ mãi trăm năm
Em cũng thế, dù xa xôi vạn dặm
Vẫn nhớ hoài hình bóng những chiều, sân
Đứng chờ em đến bóng ngã kề gần
Mà chẳng mỏi, chẳng một lời hờn giận
Bao ngày tháng qua đi, đời ngăn lối
Kẻ một nơi, người tận chốn phương trời
Em tự trách! Sao duyên tình trắc trở?
Để đôi ta ôm mãi cuộc tình hờ
Anh không trách, mà lòng luôn tự bảo
Rồi một ngày ta sẽ được gần nhau
Quả đất tròn, xoay mãi, một vòng quanh
Trời và đất xót thương tình canh cánh.
Ngày 10, tháng 3, năm 2016
NHỚ MÙA TRĂNG NĂM ẤY
Mùa trăng năm ấy, em còn nhớ
Anh đứng bên sông, bảo đợi chờ
Đừng đi ngủ sớm nầy! Em gái
Anh sẽ cùng em thức trắng tờ
Và nghe anh đọc bài thơ nhỏ
Họa em cô gái “Tuổi dại khờ”
Yêu anh, yêu phải chàng Thi sỹ
Cuộc đời tha thiết những vần thơ.
Ngày 10, tháng 3, năm 2016
ĐỐI
Mùa thu năm ấy, khó mà quên
Dưới trăng, em bảo “Sóng bồng bền“
Chờ em, anh nhé, chờ em nhé
Em sẽ sang đò đứng cạnh bên
Để nghe em khẽ vần thơ nhỏ
Tả anh, chàng ngóc “Quá khù khờ“
Yêu chi? Yêu lắm nàng “Nữ sỹ“
Sáng, chiều mơ mộng, chỉ làm thơ.
Ngày 10, tháng 3, năm 2016
VÔ TƯ
Tôi chọc cười tôi. «Để được cười»
Chọc người, người mắng, lấy gì vui?
Chọc bằng thơ, chữ, bằng ngôn ngữ
Chẳng hở mồm to, chẳng thốt lời
Rồi tìm, nơi ẩn, trong bóng tối
Muốn cười, muốn khóc «Một mình tôi»
Ngoài kia, ai biết? Mà hờn dỗi
Tôi chọc cười tôi. Chẳng chọc người.
Ngày 11, tháng 3, năm 2016
XIN ĐỪNG MỘNG BƯỚM, MƠ HOA
Chọn Dâu, chọn rễ, chọn con
Được mặt, vừa lòng thì chọn, đừng chê
Đẹp xinh, lòng sắt…. vẹn bề
Của riêng thiên hạ, chẳng hề đến ta
Đừng ngồi mộng Bướm, mơ hoa
Đừng ngồi mà ngỡ. Ta là đấng Vua
Tiền tài, vật chất dư thừa
Muốn chi cũng đặng. Dạ thưa, còn tùy…!
Ngày 11, tháng 3, năm 2016
NGÃ BA ĐỜI
Cũng ngã ba nầy, thu năm ấy
Xe chiều, chuyến muộn, chỉ còn hai
Làm quen em gái từ dạo đó
Rồi yêu, yêu mãi. Hứa không phai!
Cũng ngã ba nầy. Ai có hay?
Chuyện tình ngày ấy đã chia tay
Em đi rẽ hướng về phương khác
Anh đứng trông theo. Lệ chảy dài.
Ngày 12, tháng 3, năm 2016
MƯỜI NĂM ĐI QUA
Mười năm xa vắng mẹ hiền
Mười năm anh mất nàng Tiên trên trần
Mười năm nhà mất người thân
Mười năm con Vện hỏi? Rằng chủ đâu
Mười năm chợ kém lao xao
Con đường vắng bóng ra vào nắng, mưa
Mười năm cơm gạo dư thừa
Mười năm lạnh nhạt những trưa sum vầy
Mười năm chăn gối chia hai
Bên lạnh , bên ấm, ai hay đâu nào ?
Mười năm tiếng thở…..dâng cao
Mười năm nuối tiếc biết bao cho vừa
Mười năm trống vắng lưa thưa
Mười năm ký ức vẫn chưa phai mờ.
Ngày 12, tháng 3, năm 2016
Tran.vanmau@yahoo.de
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ CHLB Đức ngày 14/03/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ CHLB Đức ngày 14/03/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________